Nhất quán đến phút Cuối
Cứ như thể những tường thuật từ các nhân chứng không đủ để thách thức sự hoài nghi của Morison, ông cũng bối rối trước hành vi của các môn đồ. Sự thật lịch sử khiến các sử gian, nhà tâm lý học và những người hoài nghi đều bối rối đó là mười một người vốn dĩ hèn nhát bất thình lình sẵn sàng chịu sỉ nhục, tra tấn và chịu chết. Tất cả trong số đó chỉ trừ một người đã tử đạo. Họ có thể nào hành động đến mức đó chỉ vì một lời nói dối, khi biết rằng chính họ đã lấy trộm xác?
Những kẻ khủng bố Hồi giáo ngày 11 tháng Chín chứng minh rằng một số người sẵn lòng chết vì một lý tưởng sai lệch mà họ tin theo. Tuy nhiên sẵn lòng tử đạo vì một điều mình biết rõ là dối trá mới thật là điên rồ. Như Paul Little đã viết, “Người ta sẽ chịu chết vì những gì họ tin là đúng, nhưng có thể thật ra là sai. Tuy nhiên, họ không chịu chết vì điều họ biết rõ là dối trá.”[29] Các môn đồ hành động theo một cách thức nhất quán với một niềm tin chân thành rằng người lãnh đạo của họ vẫn sống.
Không ai có thể lý giải đầy đủ vì sao các môn đồ có thể sẵn sàng chịu chết vì điều họ biết rõ là dối trá. Nhưng ngay cả khi họ cùng nhau âm mưu nói dối về sự phục sinh của Chúa Giê-xu, làm sao họ có thể duy trì âm mưu này qua nhiều thập niên mà không một ai phản bội vì tiền hay địa vị? Moreland viết, “Những người nói dối vì tư lợi không gắn bó với nhau lâu dài, đặc biệt là khi có sự gian khổ làm suy giảm các lợi ích nhận được.”[30]
Chuck Colson, hàm ý nói đến scandal Watergate trong thời Tổng thống Nixon chỉ ra rằng thật khó để duy trì lâu dài một lời nói dối chung của cả nhóm.
Có điều gì đó đã xảy ra và thay đổi mọi điều về những người nam và nữ này. Morrison công nhận, “Bất kỳ ai xem xét vấn đề này trước sau gì cũng phải đối mặt với sự thật rằng điều này không thể lý giải được… Sự thật rằng… Nhóm nhỏ này đã có một niềm tin sâu sắc – một sự thay đổi chứng minh cho việc Chúa Giê-xu đã sống lại từ ngôi mộ.”[32]
Nhấp vào đây để xem trang 9 trên 10 của bài “Liệu Chúa Giê-xu có Sống lại Từ Cõi Chết?”