Câu hỏi Thời gian
Mặc dù có sự khẳng định về sự chính xác về khoa học của Kinh Thánh bởi vụ nổ big bang, Dawkins và những người hoài nghi khác vẫn diễu cợt Kinh Thánh là những câu chuyện cổ tích. Trong một lần tấn công trực tiếp vào Kinh Thánh, Dawkins hạ thấy tường thuật về sự sáng tạo trong sáu ngày là đi ngược với quan điểm khoa học chiếm ưu thế về một vũ trụ 13,8 tỉ tuổi. Nhưng, để chứng minh quan điểm của mình, Dawkins đã đơn giản hóa quan điểm của Kinh Thánh.
Thật ra có nhiều quan điểm khác nhau về cách lý giải giai đoạn thời gian trong Sáng thế ký. Một số học giả tin rằng từ “ngày” trong tiếng Hê-bơ-rơ của Sáng thế ký (yom) có nghĩa là giai đoạn 24 giờ; tuy nhiên, một số người khác tin rằng yom có thể chỉ một khoản thời gian vô hạn, ví dụ như một thời đại hay kỷ nguyên.[21]
Nhà vật lý học Tiến sĩ Gerald Schroeder tranh luận rằng cả Kinh thánh và Khoa học đều đúng. Schroeder tin rằng Đức Chúa Trời cảm nhận về thời gian khác hơn chúng ta.
Ông chỉ ra rằng thuyết tương đối của Einstein chứng minh rằng không có thời gian tuyệt đối. Các đồng hồ nguyên tử cho thấy rằng thời gian mang tính tương đối khi xét về vị trí của chúng ta trong vũ trụ của chúng ta và chúng ta dịch chuyển nhanh đến đâu.
Thật ra, dữ liệu rằng thời gian không phải là một hằng số cố định đã được sứ đồ Phi-e-rơ nói rõ từ gần 2.000 năm trước học thuyết của Einstein. Phi-e-rơ nói,
Cho dù sự sáng tạo mất bao nhiêu ngày, câu hỏi mang tính nền tảng nhất là: làm thế nào Kinh Thánh có thể nói đúng về sự khởi đầu một lần hàng thiên niên kỷ trước khi có kính viễn vọng, khi khoa học chưa biết gì về nguồn gốc của chúng ta?
Tuy nhiên ngay cả nếu như những người hoài nghi chịu đồng ý rằng có một Đấng Sáng tạo đằng sau nguồn gốc của vũ trụ, điều đó vẫn còn chừa lại một câu hỏi quan trọng về việc sự sống, bao gồm sự sống của con người, lại xuất hiện trên hành tinh Trái đất.
Nguồn gốc Sự sống
Năm 1859, Charles Darwin dạy rằng sự sống là sự tình cờ – một niềm tin hoàn toàn trái ngược với Kinh Thánh. Quan điểm của ông bắt đầu trở nên phổ biến.
Một trăm năm sau Darwin, tuy nhiên, Francis Crick và James Watson khám phá thấy rằng sự sống dựa trên một phân tử mã hóa kỳ diệu được gọi là ADN. Thật vậy, mã hóa ADN được chứng minh rằng nó vô cùng phức tạp đến mức Crick—người tự gọi mình là “một người hoài nghi và một người theo thuyết bất khả tri với xu hướng vô thần là chính”gọi đó “gần như một phép lạ.”[24]
Điều khiến Crick kinh ngạc là ở chỗ ADN hoạt động theo ngôn ngữ của riêng nó với mã phần mềm vô cùng phức tạp. Nhà sáng lập Microsoft Bill Gates nói rằng phần mềm của ADN “vô cùng, vô cùng mức tạp hơn bất kỳ phần mềm nào chúng ta từng phát triển nên.”[25]
Câu hỏi là, ai đã lên chương trình cho nó? Tiến sĩ Stephen C. Meyer quan sát thấy rằng các ngôn ngữ lập trình luôn luôn xuất phát từ một nhà lập trình thông minh.
Antony Flew, người vô thần nổi tiếng trong hơn 50 năm, đã kinh ngạc trước ADN. Khi Flew đối diện trước sự thông minh đằng sau ADN, ông khiến cả thế giới kinh ngạc khi chuyển đổi niềm tin vô thần của mình. Ông công khai thừa nhận,
Thay vào việc Kinh Thánh bị khoa học khiến cho trở nên lỗi thời, bằng chứng khoa học đã khẳng định tường thuật về sự sáng tạo của nó trong những lãnh vực quan trọng sau:
- Mọi vật, bao gồm không gian và thời gian, đều có một khởi đầu một-lần.
- Vũ trụ và hành tinh của chúng ta hoàn toàn được điều chỉnh chính xác cho sự sống.
- Sự mã hóa tinh vi của ADN đòi hỏi sự khôn ngoan siêu nhiên.
Nhà thiên văn học theo thuyết bất khả tri Rober Jastrow thừa nhận sự tương thích của tường thuật tạo hóa của Kinh Thánh với những khám phá mới.