Làm sao Chúa Giê-xu có thể Tha thứ Tội lỗi?
Trong tôn giáo Do Thái, chỉ Đức Chúa Trời mới có thể tha thứ tội lỗi. Sự tha thứ luôn mang tính cá nhân; một người khác không thể tha thứ thay cho người bị xúc phạm, đặc biệt là khi Người bị xúc phạm là Đức Chúa Trời. Nhưng trong nhiều trường hợp Chúa Giê-xu đã cư xử như thể Ngài là Đức Chúa Trời bằng cách tha thứ cho tội nhân. Không một tiên tri nào trong quá khứ lại đưa ra những tuyên bố tha thứ tội đáng kinh ngạc như Ngài. Điều đó khiến các lãnh đạo tôn giáo Do Thái nổi giận khi họ chứng kiến Chúa Giê-xu tha thứ tội cho một người bị liệt.
Mác ghi nhận lại câu chuyện như sau. “Vả, có mấy thầy thông giáo ngồi đó, nghĩ thầm rằng: Người nói phạm thượng đó! Ngoài một mình Đức Chúa Trời, còn có ai tha tội được chăng? (Mác 2:7)
Đó chính là vấn đề; không ai có quyền hay uy quyền nói thay Đức Chúa Trời khi nhắc đến sự tha thứ tội. Lewis tưởng tượng phản ứng kinh ngạc của những ai nghe thấy Chúa Giê-xu.
Chúa Giê-xu có ý nói gì khi nói Ngài là “Một cùng Đức Chúa Trời?’
Những ai nghe Chúa Giê-xu, quan sát đạo đức hoàn hảo của Ngài, và nhìn thấy Ngài làm các phép lạ, tự hỏi liệu Ngài có phải là Đấng Mê-si-a được phán hứa không. Sau cùng những kẻ chống đối Ngài vây quanh Ngài tại đền thờ và hỏi:
“Thầy để chúng tôi nghĩ vơ vẫn mãi cho đến khi nào? Nếu thầy là Đấng Christ, hãy nói rõ cho chúng tôi.”
Chúa Giê-xu đáp, “Những việc ta nhân danh Cha ta mà làm đều làm chứng cho ta.” Ngài so sánh những môn đồ của mình với đàn chiên khi phán, “Ta ban cho nó sự sống đời đời; nó chẳng chết mất bao giờ.” Ngài sau đó phán với họ rằng “Cha ta là Đấng lớn hơn hết,” và rằng mọi việc Ngài làm đều “bởi Cha đến.” Sự khiêm nhường của Chúa Giê-xu hẳn khiến người ta không còn dè chừng nữa. Nhưng sau đó Chúa Giê-xu gây kinh ngạc, nói với họ rằng, (Giăng 10:25-30)
“Ta với Cha là một.”
Một số người tranh luận rằng Chúa Giê-xu chỉ có ý nói rằng Ngài đồng lòng với Đức Chúa Trời. Nhưng nếu Chúa Giê-xu có ý rằng Ngài đồng lòng với Đức Chúa Trời, vì sao những người Do Thái lại đáp lại bằng cách cầm đá ném Ngài? Cách họ hiểu về tuyên ngôn là một với Đức Chúa Trời trở nên rõ ràng trong đoạn nói chuyện tiếp theo.
Chúa Giê-xu hỏi họ, “Ta đã làm trước mắt các ngươi lắm việc lành bởi Cha đến; Vì việc chi mà các ngươi ném đá ta?”
Họ đáp “Ấy chẳng phải vì một việc lành mà chúng ta ném đá ngươi, nhưng vì lỗi lộng ngôn: ngươi là người, mà tự xưng là Đức Chúa Trời” (Giăng 10:33)
Nhấp vào đây để xem trang 5 trên 6 của bài “Chúa Giê-xu có Tự Xưng là Thượng Đế?”