Chúa Giê-xu có phải là hình ảnh của Đức Chúa Trời?
Khi Chúa Giê-xu chuẩn bị cho các môn đồ đón nhận việc Ngài sắp chịu chết trên thập tự giá và rời đi, Thô-ma muốn biết Ngài đi đâu và đường đến đó. Chúa Giê-xu đáp lời Thô-ma:
“Ta là đường đi, lẽ thật và sự sống. Chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha. Ví bằng các ngươi biết ta, thì cũng biết Cha ta; và từ bây giờ các ngươi biết và đã thấy Ngài.” (Giăng 14:5-9)
Họ bối rối. Phi-líp sau đó lên tiếng, hỏi Chúa Giê-xu “xin chỉ Cha cho chúng tôi”. Chúa Giê-xu trả lời với những lời lẽ đáng kinh ngạc sau:
“Hỡi Phi-líp, ta ở cùng các ngươi đã lâu thay, mà ngươi chưa biết ta! Ai đã thấy ta, tức là đã thấy Cha.”
Tương tự như ý Chúa muốn phán rằng, “Hỡi Phi-líp, nếu ngươi muốn thấy Cha, hãy nhìn xem ta!” Trong Giăng 17 Chúa Giê-xu bày tỏ về sự hợp nhất với Cha Ngài từ ngàn xưa, “ trước khi chưa có thế gian”. Theo lời Chúa Giê-xu, chưa lúc nào Ngài không chia sẻ đồng một sự vinh quang và bản tính của Đức Chúa Trời.
Không chỉ những kẻ thù của Chúa Giê-xu bất ngờ trước những lời đáng kinh ngạc của Ngài. John Piper viết,
Vì sao Chúa Giê-xu chấp nhận sự thờ phượng?
Không có gì mang tính nền tảng hơn với Kinh Thánh Hê-bơ-rơ việc Đức Chúa Trời là Đấng duy nhất được thờ phượng. Thật vậy, điều răn đầu tiên trong Mười Điều Răn thánh à,
“Trước mặt ta, ngươi chớ có các thần khác.” (Phục truyền 20:3 NLT).
Tội lỗi kinh khủng nhất mà một người Do Thái có thể phạm phải à hoặc thờ phượng một tạo vật khác như là Đức Chúa Trời, hoặc được thờ phượng. Như vậy nếu Chúa Giê-xu không phải là Đức Chúa Trời, việc Ngài nhận sự thờ phượng là báng bổ . Đó là lý do vì sao những lời của môn đồ Ngài, Thô-ma, lại vô cùng quan trọng.
Sau khi Chúa Giê-xu sống lại, các môn đồ khác nói với Thô-ma rằng họ đã nhìn thấy Chúa Giê-xu sống lại (Giăng 20:24-29). Thô-ma hay nghi ngờ chế diễu, nói với họ rằng ông chỉ tin nếu ông đặt ngón tay vào chỗ dấu đinh, và nơi sườn Ngài.
Tám ngày sau tất cả các sứ đồ cùng nhau ở tại một phòng kín khi Chúa Giê-xu bất ngờ hiện ta trước mặt họ. Chúa Giê-xu nhìn Thô-ma và nói với ông “Hãy đặt ngón tay ngươi vào đây, và xem bàn tay ta; cũng hãy giơ bàn tay ngươi ra và đặt vào sườn ta.”
Thô-ma không còn cần thêm bằng chứng gì nữa. Ông lập tức tin theo, thưa rằng:
“Lạy Chúa tôi và Đức Chúa Trời tôi!”
Thô-ma có thể đơn thuần gọi Ngài là, “Chúa.” Tuy nhiên, ông còn gọi Chúa Giê-xu là “Đức Chúa Trời,” và thờ phượng Ngài. Nếu Chúa Giê-xu không phải là Đức Chúa Trời, Ngài hẳn đã quở trách Thô-ma ngay tại đó. Nhưng thay vì quở trách Thô-ma vì đã thờ phượng Ngài như Đức Chúa Trời, Chúa Giê-xu khen ngợi ông, phán rằng:
Việc Chúa Giê-xu nhận sự thờ phượng được ghi nhận chín lần khác nhau. Trong bối cảnh niềm tin Do Thái, việc Chúa Giê-xu nhận sự thờ phượng là bằng chứng rõ ràng về việc Ngài tự xưng là Đức Chúa Trời. Nhưng phải đến sau khi Chúa Giê-xu thăng thiên thì các môn đồ của Ngài mới hoàn toàn hiểu thấu. Trước khi Chúa Giê-xu rời thế gian, Ngài phán với các sứ đồ rằng hãy “nhân danh Đức Cha, Đức Con, và Đức Thánh Linh mà làm phép báp tem cho họ” (Ma-thi-ơ 28:19), đặt cả danh Đức Thánh Linh và chính Ngài trên cùng một cấp bậc với Đức Chúa Cha.[12]
Nhấp vào đây để xem trang 6 trên 6 của bài “Chúa Giê-xu có Tự Xưng là Thượng Đế?”