Tai nạn hay Phép lạ?
Nhưng liệu sự điều chỉnh hoàn hảo này có thể là kết quả của sự tình cờ? Dẫu sao, những người cá độ đều biết rằng cho dù đoán bừa thì cuối cùng vẫn có khả năng thắng trên trường đua ngựa. Và, dù xác suất rất thấp, sau cùng cũng có người trúng độc đắc xổ số. Vậy thì, xác suất của việc sự sống của con người tình cờ có được từ một vụ nổ tình cờ torng lịch sử vũ trụ là bao nhiêu?
Việc có sự sống cho con người từ vụ nổ big bang đi ngược lại những định luật xác suất. Một nhà vũ trụ học tính toán khả năng này là ít hơn một phần một tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ. [14] Sẽ dễ hơn nếu một người bịt mắt – chỉ thử một lần- khám phá ra một hạt cát được dánh dấu từ tất cả các bãi biển trên thế giới.
Một ví dụ khác minh họa cho việc một vụ nổ big bang tình cờ có thể tạo nên sự sống là khi một người thắng một nghìn giải độc đắc hàng triệu dollar sau khi mua một vé số cho mỗi giải.
Phản ứng của quý vị cho tin tức đó là gì? Không thể – trừ phi có ai đó điều khiển đằng sau, điều mà ai cũng nghĩ đến. Và đó là điều nhiều nhà khoa học đang kết luận-Một ai đó đang ở đằng sau thiết kế và tạo dựng nên vũ trụ.
Sự hiểu biết về sự kỳ diệu của sự sống cho con người trong vũ trụ của chúng ta khiến nhà vũ trụ học theo thuyết không thể biết George Greenstein hỏi, “Có thể nào bất thình lình, không hề có chủ ý, chúng ta vừa chạm vào bằng chứng về sự hiện hữu của một Đấng Tối cao?”[15]
Tuy nhiên, một người theo thuyết không thể biết, Greensteen duy trì niềm tin vào khoa học của mình, thay vì tin một Đấng sáng tạo, để lý giải nguồn gốc của chúng ta. [16]
Jastrow giải thích vì sao một số nhà khoa học lưỡng lự trước việc chấp nhận một Đấng sáng tạo tối cao.
Dễ hiểu vì sao những nhà khoa học như Greenstein và Hawking tìm kiếm những cách giải thích khác thay vì quy công tạo nên vũ trụ được điều chỉnh hoàn hảo của chúng ta cho một Thượng Đế. Hawking đoán rằng có thể có những vũ trụ khác không thấy được (và không thể chứng minh được), tăng khả năng rằng một trong số đó (vũ trụ của chúng ta) được điều chỉnh hoàn hảo cho sự sống. Tuy nhiên, đề xuất của ông ta chỉ mang tính phỏng đoán, và không chứng minh được, nên không thể gọi là “khoa học”. Mặc dù là một người theo thuyết không thể biết, nhà vật lý vũ trụ người Anh Paul Davies bác bỏ ý tưởng của Hawking là quá mang tính đoán mò. Ông viết, “ Một niềm tin như vậy dựa trên đức tin hơn là trên sự quan sát.” [18]
Mặc dù Hawkin tiếp tục dẫn đầu việc tiến lên tìm kiếm những lý giải hoàn toàn mang tính khoa học cho nguồn gốc của chúng ta, những nhà khoa học khác, bao gồm những người theo thuyết không thể biết, đã thừa nhận rằng dường như có quá nhiều bằng chứng về một Đấng sáng tạo. Hoyle viết,
Mặc dù Einstein không tin vào tôn giáo, và không tin vào một Đức Chúa Trời cá nhân, ông gọi thiên tài đằng sau vũ trụ này là “một sự thông minh tuyệt đỉnh đến mức, nếu so sánh, tất cả những tư duy và hành động hệ thống của con người chỉ hoàn toàn là một sự phản ảnh không đáng kể”[20]
Người vô thần Christopher Hitchens, người dành phần lớn cuộc đời mình viết và tranh luận chống lại Thượng Đế, bối rối trước sự thật rằng sự sống không thể có được nếu mọi thứ chỉ khác đi “một độ hay một cọng tóc.” [21]
Davies thừa nhận,
Nhấp vào đây để đọc trang 6 trên 7 của bài “Khoa học đã Khám phá ra Đức Chúa Trời chưa?”