Chúa Giê-xu có dùng Danh Đức Chúa Trời cho Chính Mình?
Khi Chúa Giê-xu bắt đầu chức vụ, những phép lạ và lời dạy đột phá của Ngài ngay lập tức thu hút những đám đông lớn, tạo nên sự nhiệt tình náo động. Khi danh tiếng Ngài lan rộng trong dân chúng, những lãnh đạo Do Thái (Pha-ri-si, Sa-đu-xê, và Những Thầy thông giáo) bắt đầu thấy Chúa Giê-xu là một hiểm họa. Bất thình lình họ bắt đầu tìm cách đặt bẫy cho Ngài.
Một ngày nọ, Chúa Giê-xu bắt đầu tranh luận với một vài người Pha-ri-si trong Đền thờ, khi bất thình lình Ngài nói với họ Ngài là “sự sáng của thế gian.” Điều gần như kỳ lạ khi ta tưởng tượng cảnh tượng này là khi một người thợ mộc du hành từ vùng trũng Ga-li-lê lại nói với những bậc tương đương với chức danh Tiến sĩ trong tôn giáo rằng Ngài là “sự sáng của thế gian?” Vốn tin rằng Yahweh chính là sự sáng của thế gian, họ tức giận đáp:
“Thầy tự làm chứng về mình, thì lời chứng thầy không đáng tin.” (Giăng 8:13 NLT)
Chúa Giê-xu khi đó nói với họ rằng 2.000 năm trước Áp-ra-ham đã nhìn thấy trước về Ngài. Họ không tin nổi và đáp:
“Thầy chưa đầy năm mươi tuổi, mà đã thấy Áp-ra-ham!” (Giăng 8:57 NLT)
Khi đó Chúa Giê-xu khiến họ càng thêm kinh ngạc với những lời nói mà không người bình thường nào dám nói:
“Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, trước khi chưa có Áp-ra-ham, đã có ta.” (Giăng 8:58 NLT)
Tự dưng, người thợ mộc du mục này không có bằng cấp nào về tôn giáo lại xưng mình luôn luôn tồn lại. Hơn nữa, anh ta lại dùng danh xưng TA LÀ (ego eimi)[5], Danh xưng thánh của Đức Chúa Trời, dùng cho chính Ngài! Những chuyên gia tôn giáo đã sinh sống và hít thở trong Kinh Thánh Cựu Ước với tuyên bố rằng chỉ một mình Yahweh là Đức Chúa Trời. Họ biết ời Kinh Thánh được truyền bởi Ê-sai:
“Ta là Chúa! Chẳng có Đức Chúa Trời nào tạo thành trước ta, và cũng chẳng có sau ta nữa. Ấy chính ta, chính ta là Đức Giê-hô-va, ngoài ta không có cứu chúa nào khác.” (Ê-sai 43:10, 11 NLT)
Việc họ nổi giận khi nhận ra Chúa Giê-xu nói rằng Ngài là Đức Chúa Trời là dễ hiểu. Do hình phạt của tội lộng ngôn là bị ném đá đến chết, những lãnh đạo Do Thái giận dữ cầm đá lên để giết Chúa Giê-xu. Vào lúc đó Chúa Giê-xu có thể nói, “Khoan! Các người hiểu lầm rồi— Ta không phải là Yahweh.” Nhưng Chúa Giê-xu không sửa đổi lời nói của mình, ngay cả khi có nguy cơ bị giết chết.
C.S. Lewis giải thích cho sự tức giận của họ:
Một số người tranh luận rằng đó là một trường hợp riêng lẻ, và Chúa Giê-xu không bao giờ có ý muốn dùng danh thánh của Đức Chúa Trời cho chính mình. Nhưng Chúa cũng dùng cụm từ “TA LÀ” cho chính mình trong nhiều trường hợp khác. Thử tưởng tượng phản ứng của họ khi nghe thấy những tuyên bố đột phá khác của Chúa Giê-xu:
- “Ta là sự sáng của thế gian;” (Giăng 8:12)
- “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha.” (Giăng 14:6)
- “Chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha.” (Giăng 14:6)
- “Ta là sự sống lại và sự sống” (Giăng 11:25)
- “Ta là Người chăn Hiền lành” (Giăng 10:11)
- “Ta là cái cửa” (Giăng 10:9)
- “Ta là bánh hằng sống” (Giăng 6:51)
- “Ta là gốc nho thật” (Giăng 15:1)
- “Ta là An-pha và Ô-mê-ga” (Khải huyền 1:7,8)
Như Lewis quan sát thấy, nếu những tuyên bố này không phải từ Chính Đức Chúa Trời, Chúa Giê-xu có thể trông giống như một kẻ điên rồ. Nhưng điều khiến Chúa Giê-xu đáng tin cậy đối với những người nghe Ngài chính là những phép lạ đầy sáng tạo và đầy lòng thương xót mà Ngài đã thực hiện. Hơn nữa, họ cũng kinh ngạc trước sự khôn ngoan và lời dạy đầy uy quyền của Ngài.
Chúa Giê-xu gọi chính mình là “Con Người,” và “Con Đức Chúa Trời” trong nhiều trường hợp. Họ xem xét ý nghĩa của những danh xưng này trong bối cảnh thính giả Do Thái hiểu chúng như thế nào.
Nhấp vào đây để xem trang 3 trên 6 của bài “Chúa Giê-xu có Tự Xưng Thượng Đế?”